Một người vỗ vai tôi: Làm quái gì có ngày đàn ông, chỉ bịa! Ngày đàn ông ư? Làm gì có! Lúc đầu tôi cũng nghĩ như vậy. Thế nên nghe người ta nói tôi tưởng họ lỡm mình, rồi nửa tin, nửa ngờ.
Tập thể nam nhân viên Công ty Dược phẩm Tâm Bình
Ngày phụ nữ thì đương nhiên là có, nào ngày Quốc tế phụ nữ 8/3, ngày Phụ nữ Việt Nam 20/10. Ấy chính vì có những ngày đó, mỗi năm 2 lần, gần đến ngày ấy, mấy chàng đang lượn lờ quanh chị em lo sốt vó là tặng nàng cái gì để gây ấn tượng, để ghi điểm với nàng. Tặng nhẫn, tặng áo, tặng quần, tặng túi xách? Chi tiền to thì không tiếc, ăn chơi là phải tốn kém, phải đầu tư, sá chi đời. Nhưng quan hệ đến mức ấy chưa hay lại làm hỏng việc, mầm cây mới nhú lại bón đạm đậm đặc, chết yểu mất. Có chàng lúng túng không đủ tự tin phải đi hỏi người có tuổi tư vấn. Còn tặng hoa là đương nhiên, nhưng bó hoa cũng một vài trăm ngàn chứ không mềm đâu nhé.
Tặng quà cho anh em nhân ngày “đàn ông”
Ở Công ty Dược phẩm Tâm Bình thì hai ngày kỷ niệm trên anh em không chỉ tặng hoa mà còn góp tiền mời chị em đi liên hoan nữa. Chị em xì xầm, ngại quá, cứ để anh em mời mãi, mình cũng phải đáp lễ chứ. Bà giám đốc cười sảng khoái, ừ nhỉ, anh em mời 2 ngày 1 năm thì chị em cũng nên mời 1 ngày chứ. Ngày 8/3 là ngày phụ nữ. Thế thì “quyết” ngày mùng 3 tháng 8 là Ngày đàn ông của Công ty, chị em đãi tiệc lại anh em.
Dịp 3/8 năm nay mọi người được mời đến nhà hàng Thiên Phúc Quán khá sang trọng. Nhà hàng có mấy phòng kiểu giả nhà cổ thôn quê, cũng thấp, cũng dui mè lợp ngói, nền lát gạch gốm đỏ, vuông, to. Cột nhà có treo mấy cái lá chuối tươi, rách đôi chỗ, ấy là cái lá chuối nhựa để che bớt ánh đèn. Trên trần mấy cái nơm, cái đó thay chao đèn. Ngoài sân vài cái chum đặt dước gốc cau, cái gáo dừa gác hờ hững trên miệng chum.
Vào tiệc cũng cá, cũng gà, cũng xào, cũng nấu. Rượu đổ ra, bia đổ ra, nước ngọt thì cho chị em. Một hai ba, dô! ầm ầm khí thế lắm. Tiếng rượu nói, bia nói, rượu cười, bia cười ngả nghiêng cả màn đêm.
Tập thể cán bộ nhân viên Công ty Dược phẩm Tâm Bình
Biết mình phận mỏng cánh chuồn, tôi phắn lúc tiệc gần mãn. Khi ấy đã thấy mấy chai rượu thuốc, mấy chai vốt ka chỉ còn là vỏ. Ông phó giám đốc hoà vào lũ trai đang hăng say. Nghe đâu sau tiệc, đám ấy còn kéo nhau đi hát karaoke tập thể. Đã tập thể thì còn “tay vịn”, tay viếc gì nữa. Có chàng về đến nhà vào đêm khuya. Vào được nhà cũng là kỳ tích chứ. Không biết chó có say vì ăn chè không nhưng người ta thì nghe tiếng cô vợ chì chiết: Uống cho lắm vào! Chắc lại chuyện một ngàn không bằng năm trăm. Chuyện là: Chị vợ mua cho chồng 500đ rượu, đêm ấy thấy chàng hăng quá. Hôm sau chị mua 1000đ, nghĩ là hăng hơn. Ai dè chàng say lăn ra ngủ, phí cả rượu.
Sáng hôm sau đến cơ quan mấy cậu cằn nhằn, lần sau uống rượu trắng thôi, không uống rượu thuốc nữa, nóng lắm. Rượu thuốc là “rượu For men”, rượu “chất”, rượu “khủng”, hàng “độc” Công ty sắp tung vào thị trường đấy, pha 6 phần nước cốt, 4 phần rượu, bổ thượng bổ hạ, bổ cả mọi thứ mà uống vào không “nóng” thì rượu còn ra rượu gì nữa? Hí hí…