Ngày ấy tôi và chị gái rời quê lên Hà Nội lập nghiệp với mong muốn tìm được một công việc phù hợp và mức lương ổn định đảm bảo cuộc sống. Chị gái tôi may mắn vì lên Hà Nội được ít lâu chị đã tìm được việc, còn tôi, tôi đã mua không biết bao nhiêu tờ báo Mua Bán để tìm việc và cũng đã đi thử việc ở nhiều nơi nhưng đều thấy không phù hợp. Trong lúc nản lòng, không biết bao nhiêu lần tôi định khăn gói quần áo để về Thanh Hóa.
Cho đến một buổi sáng, đọc thông tin tuyển dụng của công ty tại địa chỉ 22 Ông Ích Khiêm, trong đầu tôi nghĩ nếu làm hồ sơ vào công ty này mà không được nữa thì chắc chắn tôi sẽ trở về quê. Tôi vẫn nhớ như in hình ảnh của Tổng Giám đốc Lê Thị Bình ngày đó, với khuôn mặt đôn hậu và ánh mắt hiền từ nhìn tôi. Chẳng hiểu sao đứng trước cô mà tôi lại có cảm giác gần gũi lạ! Biết tôi là đồng hương nên cô Bình nhận tôi vào làm. Lúc đó công ty cũng chỉ là một cơ sở sản xuất nhỏ và vẻn vẹn có hơn chục nhân viên.
Chị Hà đuợc nhận quà sinh nhật của Công ty (Chị đứng thứ hai từ trái sang)
Những ngày đầu làm việc ở đây thật khó khăn vì rất nhiều lí do: Kinh nghiệm không có, tôi lại không thạo đường phố Hà Nội, rồi tiếng địa phương khiến tôi gặp khó khăn trong việc bán hàng. Nhưng thật may mắn cho tôi đã gặp được một người lãnh đạo tốt, đầy tình thương người, cô Bình đã tận tình chỉ dạy cho tôi và đặc biệt tạo điều kiện hết mức để tôi sớm hòa nhập vào môi trường mới. Chỉ sau 3 tháng làm việc tại đây, tôi đã không còn là cô bé nhà quê nhút nhát, tự ti ngày nào.
Thấy tôi suốt ngày phải đi làm bằng xe bus, cô Bình thương lắm và cho tôi vay tiền mua xe máy để đi lại cho tiện. Khỏi phải nói lúc đó tôi xúc động biết nhường nào. Tôi chỉ biết tự nhủ với lòng mình rằng phải luôn phấn đấu, hoàn thiện tốt công việc của mình để không phụ lòng tốt và sự tin tưởng của cô dành cho tôi.
Chính nhờ hướng đi đúng đắn, lòng tâm huyết với nghề và cái tâm sáng mà Dược sĩ – TGĐ Lê Thị Bình đã chèo lái con thuyền Tâm Bình vượt qua bao nhiêu sóng gió để trở thành một thương hiệu Dược phẩm có tiếng trên thị trường như hiện nay. Và bản thân tôi, cũng nhờ cô – nhờ Tâm Bình mà có được một công việc ổn định và một gia đình nhỏ hạnh phúc tại mảnh đất Thủ đô này.
Chị Hà nhận phần thưởng cuối năm
Tôi không biết phải nói gì hơn ngoài lời cảm ơn sâu sắc tới cô – DS Lê Thị Bình và ngôi nhà chung Tâm Bình – nơi cho tôi một cuộc sống ấm no, một tương lai tươi sáng, những người bạn – những người đồng nghiệp vô cùng tốt bụng và thân thiện. Tôi và mọi người trong công ty sẽ nguyện toàn tâm toàn ý, góp phần nhỏ bé của mình để xây dựng đại gia đình Tâm Bình ngày càng phát triển, phát huy cao độ tinh thần của người Tâm Bình: “Trách nhiệm, tận tụy, sáng tạo!”.